Mắc kẹt khi “yêu” có thật hay không?
Bệnh nhân được đề cập trong trường hợp của bác sĩ Scanzoni “hoàn toàn là một phụ nữ trẻ, khoẻ mạnh, lấy chồng được 6 tháng “.
Tuy là hiện tượng khá phổ biến ở một số loài động vật, chẳng hạn như chó, nhưng đối với người thì hiện tượng này chưa từng được khoa học ghi nhận cụ thể. Trong y văn của thế giới cũng chưa có tài liệu nào đề cập cụ thể tới trường hợp “mắc kẹt” tới mức không thể gỡ ra được như vậy, ngoại trừ một số trường hợp nghe kể lại mang tính đồn thổi.
Theo Wikipedia, ngay từ thời La Mã đã có cụm từ tên là Penis Captivus (dương vật bị giam giữ) nhằm chỉ hoàn cảnh đầy kịch tính nói trên, nhưng mang tính răn đe nhiều hơn là thực tế. Một tài liệu từ thời Trung cổ có đoạn miêu tả: Những người bị mắc tội với Chúa khi tự tìm đến những cuộc tình lén lút đã mắc phải tình cảnh éo le trên. Ngày hôm sau, họ phải vẩy những giọt nước lạnh và cầu nguyện Chúa trời để cầu mong sự giải thoát.
Trong bản nghiên cứu về hiện tượng này, nhà nghiên cứu Rolesston đã đưa ra nhiều câu chuyện như thế, từ những tài liệu từ thời Trung cổ cho đến tài liệu được đăng trên tờ tạp chí Piltz số 3 năm 1923 có nhan đề “Chúng tôi nhớ một trường hợp co thắt âm đạo và cầm tù dương vật đã xảy ra ở Warsaw. Cả hai vợ chồng đã rất bế tắc về mặt tâm lý khi không thể quan hệ được như bình thường. Cuối cùng, cả hai cùng tìm đến cái chết như một cách giải thoát”.
Để hiểu rõ hơn về hiện tượng này, Rolesston đã phải hỏi nhiều chuyên gia tình dục học, tiết niệu và sản khoa nổi tiếng và tất cả họ đều nói rằng chưa từng gặp. Cuối cùng ông cũng cho rằng, giá trị của những thông tin này luôn nghèo nàn và luôn được đặt dưới sự nghi ngờ, nó chỉ là sự liên tưởng thoáng qua của trí nhớ và không có thực.
Trong một bài viết xuất bản trên British Medical Journal năm 1979, tiến sĩ F. Kräupl Taylor ở Anh đã phân tích lại các tài liệu về hiện tượng “mắc kẹt dương vật” và đi đến kết luận rằng “hầu hết các trường hợp được đề cập trong các tài liệu y văn đều chỉ dựa trên những lời đồn đại và phỏng đoán. Hai tài liệu của các bác sĩ phụ khoa trong thế kỷ 19 là Scanzoni (1870) và Hildebrandt (1872) từng đề cập tới những ca xử lý “không còn nghi ngờ gì về tính xác thực của hiện tượng bất thường này”, nhưng tuy nhiên “hiếm có tới mức hiện thường được coi là những bí ẩn về biến thái tình dục”.
Bệnh nhân được đề cập trong trường hợp của bác sĩ Scanzoni “hoàn toàn là một phụ nữ trẻ, khoẻ mạnh, lấy chồng được 6 tháng “. Cô ta và chồng đã phải “kiêng” không quan hệ do hiện tượng co thắt mạnh trong âm đạo “làm chồng cô rất đau đớn… và vài lần dẫn đến tình trạng mắc kẹt”, phải mất hơn 10 phút sau mới có thể rút ra.
Nữ bệnh nhân của bác sĩ Hildebrandt đã cưới được khoảng 1 năm. Sinh hoạt vợ chồng của cô luôn bình thường, không hề đau đớn cho đến một buổi tối đặc biệt. Bác sĩ Hildebrandt dẫn chứng lời thuật lại của người chồng về hiện tượng đã xảy ra:
“Người chồng kể rằng tại thời điểm đó, anh ta nghĩ việc sinh hoạt với vợ vẫn bắt đầu rất bình thường cho tới khi chuẩn bị kết thúc, đột nhiên anh ta cảm thấy đầu dương vật bị giữ lại rất sâu bên trong âm đạo của vợ và không thể rút ra. Mọi nỗ lực tìm cách “tháo rời” đều thất bại. Khi dùng lực để cố kéo ra, anh ta và vợ đều cảm thấy rất đau. Sau khi bối rối và thử mọi cách đến vã mồ hôi như tắm nhưng vẫn không thay đổi được gì, anh ta đành chấp nhận chờ đợi trong kiên nhẫn. Không thể nhớ được khoảng thời gian bị “cầm tù” là bao nhiêu phút, nhưng cuối cùng anh ta cũng được giải thoát một cách tự nhiên”.
Không tìm thấy những trường hợp xác minh cụ thể gần với hiện tại hơn, tiến sĩ Kräupl Taylor đã cho rằng hiện tượng này “dường như không xảy ra trong vòng 100 năm qua”. Nếu như từng xuất hiện trong khoảng thời gian này, trường hợp bị mắc kẹt dương vật khi quan hệ tình dục (penis captivus) cần tới sự can thiệp của y khoa chắc chắn sẽ được ghi nhận cụ thể trong các tài liệu y văn hoặc hồ sơ.”
Trong một bức thư đăng trên tờ British Medical Journal năm 1980 phản hồi lại bài viết của Kräupl Taylor, bác sĩ Brendan Musgrave hồi tưởng lại năm 1947, khi mình là bác sĩ tập sự ở bệnh viện Royal Isle of Wight County Hospital, dường như đã có một trường hợp tương tự. “Tôi có thể nhớ như in rằng chiếc xe cứu thương đã đưa tới một cặp vợ chồng trẻ, chắc đang trong thời kỳ trăng mật. Họ cùng nằm trên một chiếc cáng khi đưa vào khoa cấp cứu. Người phụ nữ sau đó đã được gây mê để xử lý, và cả hai đã được ra viện ngay trong cùng buổi sáng đó”.
Trong cuốn hồi ký An Impossible Woman xuất bản năm 1975), nữ bác sĩ Dottoressa Elisabeth Moor cũng đề cập tới trường hợp từng được gọi khẩn cấp tới khách sạn Eden-Paradiso ở Anacapri, Italy. “Tôi thấy một cô gái Đức trẻ đang nằm trong bồn tắm đẫm màu máu, cầu xin tôi giúp đỡ vì bị chảy máu quá nhiều từ một chỗ đau trong âm đạo. Cô gái đó cho biết khi đang quan hệ với một người đàn ông thì âm đạo co thắt đột ngột, giữ chặt lấy dương vật. Trong lúc cố giải thoát cho “của quý”, người đàn ông đã gây ra một tổn thương rất đau sâu bên trong âm đạo. Ngay sau đó, người đàn ông đã bỏ chạy vì hoảng sợ, để mặc lại cô gái không cầm được máu. Sau khi được khâu vết thương, cô gái đã bình phục trở lại bình thường”
“Các trường hợp này không thực sự hiếm như bạn tưởng. Dù chỉ là dưới dạng kể truyền miệng, nhưng có một trường hợp “tệ hơn nhiều” đã xảy ra ở Lucerne,Thuỵ Sĩ trong thời kỳ chiến tranh giữa một cô gái Thuỵ Sĩ và một người đàn ông da đen. Vụ mắc kẹt đã gây ra những tổn thương nghiêm trọng, họ bị mắc cứng vào nhau không thể tách tời cho tới khi được sự can thiệp hỗ trợ của từ 2 tới 3 bác sĩ”, Dottoressa Moor mô tả thêm trong hồi ký.
Một thông tin về hiện tượng này, được mô tả trong một bài viết hư cấu năm 1884 của tác giả hoang tưởng Egerton Yorrick Davis trên tờ Philadelphia Medical News, sau đó đã được nhà báo William Osler lật tẩy chỉ là trò lừa đảo. Các nhà lịch sử cho rằng Osler đã rất bực tức khi bài viết được tiến sĩ Theophilus Parvin xuất bản lên tờ báo với nhan đề “An Uncommon Form of Vaginismus” (Hiện tượng bất thường của co thắt âm đạo). Cả hai người đều là thành viên trong ban biên tập của tờ báo này.
Như vậy, có thể thấy hầu hết các câu chuyện về những ca “mắc kẹt” khi quan hệ nam nữ đều không được ghi nhận cụ thể bằng các tài liệu khoa học mà chỉ là các câu chuyện kể lại hoặc ghi chép từ hàng thế kỷ trước. Một phần tính chất ly kỳ và đồn đoán của hiện tượng này có thể xuất phát từ bối cảnh nhậy cảm khi sự việc xảy ra, và những nạn nhân thường tìm cách giấu diếm câu chuyện hơn là mô tả công khai.
Leave a Reply